Còn khoảng một tuần nữa thôi là đến mùa Vu Lan rồi. Mỗi năm cứ độ Vu Lan về lòng con lại tràn ngập hạnh phúc bởi ông trời đã cho con một cơ hội để báo hiếu. Vu Lan về con hạnh phúc cài trên áo cánh hoa hồng đỏ, con còn có cha, con còn có mẹ, cha mẹ con còn ở bên cạnh con, con hạnh phúc hơn rất nhiều người. Năm nào cũng vậy, năm nào con cũng được cài cánh hoa hồng đỏ con trào dâng niềm vui sướng và hạnh phúc. Có thể với ai đó còn cha, còn mẹ là điều bình thường và là lẽ đương nhiên nhưng với con, cái mà ông trời thương con nhất chính là cho con giành lại mẹ với tử thần. Con cũng không nhớ bao nhiêu lần mẹ bệnh mà phần trăm mẹ khỏe ít hơn là phần trăm mẹ không khỏe nữa. Con cũng không nhớ bao nhiêu lần mẹ nằm viện trong sự nguy hiểm, bao nhiêu lần thập tử nhất sinh nữa. Lúc mẹ sinh em con mẹ bị băng huyết gặp nguy hiểm, tụi con ở nhà sợ lắm nhưng lúc đó còn có nội, từ ngày nội đi mãi thì mỗi khi nhập viện cha đi chăm mẹ còn 4 anh em con ở nhà, tụi con sợ lắm, tụi con sợ mẹ gặp nguy hiểm, tụi con sợ mẹ sẽ không về với tụi con nữa.
Lần mẹ mổ tim thay van mà mẹ chỉ có 26kg thôi mẹ gầy, mẹ yếu mẹ không đủ sức khỏe, máu trong người mẹ là máu của người khác truyền. Con không nhớ bao nhiêu lần con đứng dưới tượng mẹ Quan Âm chấp tay cầu xin mẹ Quan Âm cho con được đổi tuổi cho mẹ, cho con được gánh nghiệp thay mẹ, cho con được chịu những đau đớn thay mẹ, cho con tìm thấy phương pháp gì đó giúp mẹ khỏe. Cha cần có mẹ, tất cả anh em chúng con cần có mẹ. Thương mẹ ốm đau quanh năm phải chịu khổ với những cơn đau. Mẹ thương cha, mẹ thương chúng con nên mẹ cố gắng vượt qua, mẹ muốn nhìn thấy chúng con trưởng thành, mẹ muốn lo lắng cho chúng con để chúng con không bị người ta ăn hiếp, mẹ sợ mẹ có chuyện gì chúng con sẽ khổ, mẹ sợ mẹ có chuyện không ai lo chúng con, lỡ mai phải chịu cảnh mẹ ghẻ con chồng, mẹ thương em con còn nhỏ mà mẹ cố gắng.
Mỗi khi mẹ đau mẹ nằm viện con hỏi mẹ có sợ không, mẹ bảo rằng mẹ không sợ, mẹ chỉ mong sau hết bệnh mẹ về với chúng con, mẹ về mẹ nấu cơm, giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa để chúng con được đi học. Mẹ ốm thì thôi chỉ cần mẹ khỏe tí là mẹ làm, mẹ cứ lụi cụi làm suốt ngày chẳng chịu nghỉ tay, những khi mẹ chịu nằm là con biết mẹ mệt lắm rồi không thể cố nữa. Cha thương mẹ nên cha cũng cố gắng. Mẹ ốm nhưng cha mẹ đã nuôi cả 4 anh em con lớn, tụi con được ăn học đầy đủ. Cái con vui nhất mỗi khi về đến nhà không phải là được mẹ làm gì cho con, được cha cho con gì hay đòi hỏi điều gì, cái vui nhất của con chỉ đơn giản là con được nhìn thấy mẹ, được gọi mẹ ơi. Chỉ vậy thôi là hạnh phúc lắm rồi.
Năm nào cũng vậy cứ độ Vu Lan về lòng con trào dâng hạnh phúc, con tự hào rằng con còn có mẹ, con còn có cha. Điều vĩ đại nhất của cha chính là cha đã chăm sóc mẹ rất chu đáo, cha đã cho chúng con thấy cha là người đàn ông tốt đã yêu thương mẹ và làm cho rất nhiều người phụ nữ khác phải ganh tị. Cái con tự hào nhất chính là tình yêu cha dành cho mẹ. Món quà lớn nhất mà cha dành cho tất cả chúng con đó chính là sự yêu thương, chăm sóc mẹ để chúng con còn có mẹ trên đời. Ngần ấy năm mẹ chiến đấu với bệnh tật cũng ngần ấy năm cha luôn bên cạnh để mẹ an tâm. Hai mươi mấy năm không phải dài cũng chẳng ngắn nó đi qua rất nhanh với sự yêu thương của cha dành cho mẹ. Sự hi sinh của cha mẹ cho chúng con.
Vu Lan về lòng con trào dâng niềm hạnh phúc và sự biết ơn dành cho cha mẹ. Cám ơn cha, cám ơn mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này để con được tận hưởng cả thế giới tươi đẹp này, để con cảm nhận được tình yêu thương của cha mẹ và của cuộc đời dành cho con. Cám ơn cha, cám ơn mẹ đã ở cạnh bên con. Vu Lan về con nguyện cầu Chư Phật, nguyện cầu Chư Bồ Tát gia hộ cho cha mẹ con và những bật cha mẹ trên đời có nhiều sức khỏe, luôn bình an và hạnh phúc. Tháng 7 Vu Lan về con nguyện làm điều lành, con nguyện sống tốt, con nguyện yêu thương chúng sanh, yêu thương mọi người xung quanh và hồi hướng công đức đến tất cả những người cha, người mẹ trên đời để những đứa con luôn được hạnh phúc và nở nụ cười vì có cha, có mẹ bên cạnh.
Tham khảo: Nói yêu thương khi còn có thể